Từ "ép uổng" trong tiếng Việt có nghĩa là bị bắt buộc làm điều gì đó một cách không thoải mái, hay không tự nguyện, thường có sự nghiệt ngã hoặc không công bằng. Từ này thường được dùng để chỉ sự ép buộc mà không có sự lựa chọn nào khác.
Định nghĩa:
Ví dụ sử dụng:
"Bố mẹ ép uổng tôi phải học ngành mà tôi không thích."
Ở đây, "ép uổng" chỉ việc bố mẹ bắt buộc con cái theo học một ngành nghề mà không có sự đồng ý của con.
"Trong xã hội hiện đại, nhiều người trẻ cảm thấy bị ép uổng phải theo đuổi thành công mà không có cơ hội khám phá đam mê của chính mình."
Câu này thể hiện rõ hơn cảm giác bị áp lực từ xã hội đối với sự lựa chọn nghề nghiệp của thế hệ trẻ.
Phân biệt các biến thể:
Ép: Chỉ hành động bắt buộc, có thể không nghiệt ngã.
Uổng: Thể hiện sự tiếc nuối, mất mát, có thể đi kèm với cảm xúc tiêu cực.
Các từ gần giống, từ đồng nghĩa:
Bắt buộc: Có nghĩa tương tự nhưng thường không mang sắc thái cảm xúc mạnh mẽ như "ép uổng".
Cưỡng bức: Thể hiện sự ép buộc ở mức độ mạnh hơn, thường liên quan đến các tình huống nghiêm trọng.
Đòi hỏi: Có thể không có tính chất tiêu cực như "ép uổng", thường dùng trong ngữ cảnh yêu cầu hợp lý.
Nghĩa khác:
Trong một số ngữ cảnh, "ép uổng" cũng có thể dùng để chỉ việc làm điều gì đó không mong muốn để đáp ứng mong đợi của người khác, như trong câu: "Tôi cảm thấy ép uổng khi phải tham gia vào buổi tiệc mà tôi không thích."
Tổng kết:
Từ "ép uổng" thường được dùng để chỉ sự không tự nguyện trong hành động, có thể xuất phát từ áp lực gia đình, xã hội hoặc hoàn cảnh.